Khi người nổi tiếng chửi nhau?
Xưa, mất gà mất qué, một bà chửi có nghề nhất, vén váy lên cao nhất, cũng chỉ có thể khuấy động được đầu làng, cuối xóm trong một vài buổi, quá lắm là vài ngày, rồi thôi. "Giang sơn mạng Việt" bấy giờ chia đôi và chưa có bao giờ sục sôi, trào dâng cảm xúc yêu, ghét tưng bừng đến thế.
Nghệ sĩ, doanh nhân, thần y, nhà báo và cả luật sư, giảng viên, tiến sĩ luật nữa. Tất cả bọn họ vốn đã nổi tiếng ở các lĩnh vực, cấp độ khác nhau.
Một ngày như mọi ngày, không hẹn mà gặp, họ cùng muốn san bằng sự nổi tiếng của nhau, để nổi tiếng như nhau, bằng cách tự nguyện nhảy vào một cuộc chửi nhau tán loạn trên mạng chưa từng có.
Độ nổi tiếng ngày càng vút lên khi họ kiên quyết, kiên trì, bền bỉ chửi nhau suốt một thời gian dài, bằng nhiều kiểu livestream, nhiều thông tin giật gân, nhiều từ ngữ giật lưỡi, thu hút hàng nghìn, hàng triệu lượt xem, comment bình loạn...

"Giang sơn mạng Việt" bấy giờ chia đôi và chưa có bao giờ sục sôi, trào dâng cảm xúc yêu, ghét tưng bừng đến thế.
Xưa, mất gà mất qué, một bà chửi có nghề nhất, vén váy lên cao nhất, cũng chỉ có thể khuấy động được đầu làng, cuối xóm trong một vài buổi, quá lắm là vài ngày, rồi thôi.
Ngay cả thị Mầu xưa chửa hoang, thành vở chèo nổi tiếng hẳn hoi, thì mẹ Đốp có gõ mõ loan tin thúc giục mọi người "mau ra đình mà ăn khoán" cũng chưa là gì. Dẫu có loa loa "Chiềng làng, chiềng chạ, thượng hạ tây đông" thì ảnh hưởng cũng chỉ giới hạn trong một làng, một xã mà thôi, đi một vòng rồi thôi...
Đằng này, vụ chửi trên mạng không chỉ vang vọng khắp nước, kéo dài hơn 1 năm trời có lẻ, mà còn xuyên cả ra ngoài thế giới.
Kinh nữa, là sự nổi tiếng không chỉ có thế. Sau vụ chửi nhau, nhiều người trong số họ quay sang làm đơn tố cáo lẫn nhau, cho rằng, phía đối phương "chửi quá qui định" của pháp luật.
Đơn tố cáo của họ chỉ ra cụ thể lời chửi nào của bên kia là phạm vào điều cấm của Bộ luật Hình sự, là "bịa đặt", là "vu khống", là "xúc phạm", là "nhục mạ", là "xâm phạm bí mật đời tư", là "gây thiệt hại tinh thần và vật chất", thậm chí còn đòi "kê biên tài sản" của bên kia để bồi thường "thiệt hại vật chất và tinh thần" cho bên này.
Đơn của họ giúp cơ quan điều tra "có việc để làm", lần lượt khởi tố các vụ án, khởi tố các bị can, bắt tạm giam những người nổi tiếng.Vụ này, bị can là người chửi, bị hại là người bị chửi. Vụ tiếp theo, người bị chửi lại là bị can, còn bị can đang bị bắt tạm giam của vụ trước lại biến thành bị hại của vụ này.Thật là chuyện hiếm và lạ trong lịch sử tố tụng.
Xưa, từng có chuyện "ăn miếng, trả miếng" giữa Trạng và Chúa. Chúa bắt Trạng phải chểt. Trạng biết không thế thoát chểt liền dùng mưu để lừa Chúa chết theo. Trạng vì thế mà càng nổi tiếng. Còn Chúa thì sống nhơ, chết nhục, tiếng để đời. "Trạng chểt, Chúa cũng băng hà/ Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn"...
Nay thì khác. Tất cả họ đều là người nổi tiếng, không ai ép chết được ai. Chỉ chửi nhau "ăn miếng, trả miếng" cho tung mạng, rồi mãi vẫn không làm gì được nhau liền dùng pháp luật để tiếp tục chơi nhau.
Có người phán: Doanh nhân Phương Hằng không hiểu biết pháp luật nên "chửi quá đà", bị khởi tố bắt tạm giam đã đành. Nhưng Luật sư hành nghề lâu năm như ông Sỹ, vừa là nhà báo lại vừa là luật sư như bà Hàn Ni, thậm chí là giảng viên tiến sĩ luật như ông Anh Quân mà cũng "quá đà", không biết đâu là giới hạn của pháp luật, thì không thể chấp nhận được. Có người lại băn khoăn: Phải chăng pháp luật qui định về "giới hạn phạm tội của hành vi chửi nhau" không rõ ràng nên người nổi tiếng mới vi phạm?
Không phải. Những người nổi tiếng trong vụ này đều thể hiện thông minh hơn người và chắc chắn cũng hiểu biết pháp luật hơn người bình thường. Điều luật qui định về "giới hạn" của hành vi phạm tội hay không phạm tội khi "chửi nhau" là rõ ràng và những người nổi tiếng trong vụ này hiểu rõ "giới hạn" đó.
Bằng chứng là khi làm Đơn tố cáo lẫn nhau, cả hai bên đều chỉ rõ "lời chửi" nào của bên kia là hành vi phạm tội gây tổn hại danh dự, nhân phẩm của bên này. Và chính nhờ các lá đơn tố cáo "thuyết phục" đó mà Cơ quan điều tra mới có căn cứ để khởi tố và bắt tạm giam cùng lúc cả hai bên.
Vậy thì phải hiểu thế nào cho đúng về "động cơ", "mục đích" của những người nổi tiếng trong vụ chửi nhau xuyên biên giới này? Lẽ nào, họ chấp nhận cả việc cùng nhau vào tù, miễn là được nổi tiếng?